Trong quá khứ, người ta thường cho rằng khi mới mang thai mà giao hợp nhiều thì có thể sinh non và dẫn đến nhiễm trùng cho mẹ và con. Tuy nhiên cho đến nay vẫn chưa có một bằng chứng hay báo cáo y khoa đáng tin cậy nào bắt buộc phải ngưng giao hợp khi mang thai, trừ khi có sự khuyến cáo của các bác sĩ chuyên khoa phụ sản về những nguy cơ có thể xảy ra như sinh non, sẩy thai..., hoặc không nên giao hợp để tránh chảy máu trong trường hợp nhau bám thấp...
Trong 3 tháng đầu của thời kỳ mang thai, các triệu chứng như buồn nôn, mệt mỏi hay xuất hiện nên người vợ thường né tránh chuyện ái ân, đây cũng là điều dễ hiểu và phù hợp với sự biến đổi tâm sinh lý.
Trong 3 tháng kế tiếp, khi các triệu chứng trên chấm dứt, tinh thần người vợ đã ổn định, không còn những lo âu, sự đòi hỏi về hoạt động tình dục sẽ được tái lập. Việc giao hợp sẽ trở nên thích thú hơn.
Càng gần đến ngày sinh, cơ thể người phụ nữ thay đổi nhiều, thai nhi cũng ngày càng lớn nên những tư thế quen thuộc trong hoạt động tình dục giữa hai vợ chồng không còn thích nghi nữa. Khi đó óc sáng tạo của đôi bên sẽ nảy sinh để có thể thỏa mãn đòi hỏi tình dục lứa đôi mà không làm tổn thương đến thai nhi. Lúc này, các tư thế giao hợp được khám phá một cách tình cờ và thú vị. Chẳng hạn tư thế nằm mặt đối mặt với người nữ ở dưới sẽ không còn phù hợp khi thai đã trên 6 tháng. Khi tham vấn, các nhà tình dục học sẽ có khuyến cáo và hướng dẫn cụ thể cho những thắc mắc của đôi vợ chồng theo cách riêng của họ. Trong một cuốn sách hướng dẫn về tình dục của Trung Quốc cách đây 1.500 năm, cuốn Tố nữ kinh, có hướng dẫn tư thế giao hợp khi mang thai để tránh sẩy thai hay sinh non.
Chúng ta vẫn biết tình dục và bản năng tình dục là hai vấn đề khác nhau. Hoạt động tình dục của con người khác bản năng thú tính ở chỗ con người biết cách chọn lựa, nâng niu, âu yếm, tôn trọng lẫn nhau, và dĩ nhiên cần tránh nếu hoạt động tình dục gây tổn thương cho người vợ và cho em bé. Lúc này, sự kiềm chế của người chồng có ý nghĩa quan trọng trong tình vợ chồng.
Người ta có thể biểu lộ những cảm hứng tình dục qua sự ôm ấp, vuốt ve, ghì xiết..., chứ không hẳn là phải bắt buộc thực hiện hành vi giao hợp.
Trong thời gian mang thai, ở phụ nữ có sự gia tăng chất dịch tiết âm đạo, sự bôi trơn này gây cảm hứng và làm dễ dàng cho việc giao hợp, cộng với tâm lý không còn lo lắng chuyện ngừa thai sẽ làm gia tăng sự thoải mái khi gần gũi.
Mặt khác, đối với phụ nữ trong thời kỳ mang thai, các vùng cảm giác trở nên nhạy cảm hơn, dễ kích thích hơn nên họ thường ưa thích hoạt động tình dục, nhất là trong chu kỳ thứ 2. Điều này giảm dần cho đến gần ngày sinh. Đối với một số đàn ông, họ lại cảm thấy thích gần gũi với vợ hơn trong thời gian 6 tháng đầu thai kỳ.
Nhiều cặp vợ chồng sợ rằng việc giao hợp sẽ đè lên bào thai gây tổn thương cho em bé, làm vỡ ối, nhiễm trùng; có người lại sợ rằng tinh dịch và tinh trùng sẽ lan vào bào thai. Thật ra, đó là những lo sợ vô căn cứ và tưởng tượng. Nên biết rằng thai nhi nằm trong một túi nước, dịch ối là một thứ chất đệm giúp thai tránh những va chạm mạnh, cũng là một hàng rào bảo vệ vững chắc mà thiên nhiên đã tạo nên. Với động tác giao hợp nhẹ nhàng, sẽ không gây tổn thương hay đau đớn cho em bé.
Sản phụ cần lưu ý tránh giao hợp khi có những vấn đề sau:
- Có các triệu chứng sinh non.
- Vỡ túi ối.
- Có xuất huyết âm đạo.
- Có tình trạng nhau bám hay bít cổ tử cung.
- Người chồng có bệnh lây qua đường tình dục.
Nếu có thể, nên tham vấn những vấn đề liên quan đến hoạt động tình dục và thai nghén với bác sĩ để được hướng dẫn cụ thể.